Thứ bảy, 30/4/2011:
* Khởi hành:
- 5g30 : Nhóm 1 (Tr.Sung đẫn đường) có mặt tại CV.HVT, đổ xăng, kiểm tra người đi, phân công, dặn dò...và xuất phát (gồm Tr.Sung, X.Quỳnh, H.Quỳnh, H.Thắm, 2 sinh viên ĐHKT, K.Ngân (Tây Sơn), 1 Thiếu nam (bự con) 8 người/4 xe.
Ra Xa lộ Hà Nội, kẹt xe ở ngã ba Cát Lái, gặp C.Tuyết (Tây Sơn) nhập vào Nhóm, lên Thủ Đức gặp Tùng, Dương đón cùng đi. Lúc này Nhóm đã 11 người/6xe. Kẹt xe ở Suối Tiên. Lên đến vòng xoay đi Vũng Tàu, lạc mất Tùng-Dương, Nhóm tiếp tục hành trình qua Tam Hiệp, rẽ phải đi dọc đường sắt Bắc Nam (đi tắt tránh Hố Nai hay kẹt xe),khoảng 4 km rẽ trái ra gặp Quốc lộ 1 A và ngã ba Trị An (tiết kiệm vài km, đỡ kẹt xe). Từ đây, cả Nhóm đi một mạch vào Trị An (19 km).
- 8g45 : Cả Nhóm mê mãi chụp hình bên bờ hồ thì Nhóm 2 của M.Thụy vọt qua, vào Khu DL Đồng Trường. Cả 2 Nhóm có mặt tại điểm tập kết lúc 9g00, đúng như dự kiến, vào liên hệ với Ban quản lý KDL. Các Nhóm 3, 4 lần lượt đến trễ và trễ nhất là Nhóm 5 (N.Ân, T.Loan...) do bể bánh xe. Vì vậy cả đoàn lỡ hết 1 chuyến tàu, chờ thêm 30 phút, tranh thủ thời gian tổ chức đội hình Team...Đến 11g00 mới lên được tàu, so với kế hoạch trễ mất 1 tiếng 30 phút. Đành cắt bỏ bớt chương trình.
- 11g30 : Tàu đến tọa độ X (cách bờ đảo hơn 100m): Lệnh khẩn cấp rời tàu, mọi người mặc áo phao, thu gom, bọc hành lý chống thấm nước và nhảy khỏi tàu. Tình huống giả định: Máy bay rơi xuống mặt hồ, gần đảo, xa đất liền, mọi người phải thoát hiểm trước khi máy bay chìm... Từng Đội(Team) lần lượt rời tàu, đầu tiên là Đội Xanh Lục, do Đội trưởng Thuận (Tráng Ra Khơi) chỉ huy, ném túi đồ bọc kín xuống trước và nhảy theo, ùm... Cứ thế các thành viên trong Đội lao theo. Hết Đội này tiếp Đội kia, nhìn cảnh họ ùm..., ùm...nhảy xuống mặt nước thật ư là ấn tượng ( đến nổi tôi quên cả chụp hình). Các Đội ra sức liên kết với nhau để bơi vào bờ, nhích từng tí một (vì mặc áo phao rất khó bơi)...Mặc dù BHL đã tiên liệu trước mọi rủi ro, tôi vẫn không yên tâm, liệu bọn trẻ có qua được hết không,chẳng may lỡ có đứa bị gì thì... nguy to. Gần 1 giờ vật lộn với chính mình trên mặt hồ, lần lượt họ đổ bộ thành công lên đảo, an toàn. Tôi thở phào nhẹ nhỏm ! Kiểm tra các túi đồ, người hớn hở vì khô ráo, kẻ nhăn nhó vì ướt nhẹp... Thật thú vị, ít ra họ cũng tự rút ra được cho mình những bài học bổ ích qua thực tế, chứ không phải nghe ai kể lại. Một bài học như thế thật sự có ích cho họ, nó không đơn giản là trò chơi mà là sự trải nghiệm. Biết đâu sau này cuộc đời ai đó trong họ sẽ gặp phải nghịch cảnh tương tự thì cũng biết đường mà xử lý vậy...
* Đến đích :
- 12g20: Đặt chân lên đảo. Theo chương trình, trại sinh phải vượt qua một chặng đường thử thách (team building) nữa mới đến được đất trại (nơi trú ẩn an toàn của đoàn hành khách bị nạn). Nhưng đã quá trưa, đành bỏ bớt, để lo cơm nước...Việc cơm nước, lều trại...theo đội hình hàng đội Toán Tráng: Hải Đăng, Ra Khơi, Tây Sơn, Tráng niên. Riêng Sinh viên, thuộc nhóm bạn của Toán nào thì theo Toán ấy. Sau bữa cơm, mọi người nghỉ ngơi, chuẩn bị cho Lễ khai mạc trại lúc 14g30.
- 14g30: Một hồi tù và rúc lên, làm xao động không gian đang tĩnh mịch, yên ắng...Toàn thể trại sinh đồng phục HĐ chỉnh tề, bước đến trung tâm diễn trường, Toán trực do Toán trưởng Phương Tùng điều khiển, làm đúng Nghi thức HĐ: Tập họp, báo cáo sĩ số trại sinh, mời các huynh trưởng dự lễ và Trại trưởng làm chủ lễ, chào cờ, câu chuyện dưới cờ và băng reo truyền thống...Mọi thứ diễn ra suông sẻ như nó vốn vậy.
- 15g00: Các trại sinh nhanh chóng thay đồng phục HĐ để tham gia các hoạt động Team building theo hình thức Trạm, lần lượt thi tài hết Trạm này sang Trạm khác, không khí sôi động hẵn lên, tiếng reo hò, thúc dục vang lên khắp nơi... Họ thật sự hòa mình vào cuộc chơi đồng đội, mặc dù họ mới vừa quen nhau chưa bao lâu, vậy mà họ làm việc ăn ý ra phết, cũng trao đổi, bàn bạc để chọn giải pháp tốt nhất trong trò chơi... Thế mới biết, khi tham gia vào một đội, nhóm xa lạ, mình phải chứng tỏ khả năng ra sao, hợp tác thế nào, chứ không ỷ lại vào sự thân quen như "Toán nhà" được...Có như thế, các bạn sẽ rút ra những bài học bổ ích khi phải hợp tác, làm việc với người lạ mà không lúng túng, kém tự tin, ngược lại sẽ chủ động, tích cực hơn để khẳng định mình...
- 17g00: Sau 2 giờ thi thố khả năng đội nhóm, các trại sinh thấm đòn, trở về lều lo cơm nước buổi chiều, mệt và đói, nhưng "muốn ăn phải lăn vào bếp" chứ ai mần giùm... Ánh lửa bếp chiều hôm lung linh, nhảy múa hòa cùng tiếng cười đùa rôm rả của cánh thanh niên... trông dễ thương chi lạ !
- 18g30 : Cơm nước xong, tưởng được thư giản, nào dè... một hồi tù và rúc lên tín hiệu khẩn cấp, các Đội trưởng được triệu tập, một tình huống xảy ra: Ba phụ nữ trong đoàn bị một bọn lạ mặt bắt cóc đem đi đâu mất tiêu trong đêm tối...Các Đội khẩn trương chuẩn bị đèn pin, dây dù, gậy...lên đường giải cứu con tin. Đoàn người nối đuôi di hành trong bóng đêm, họ phải vượt qua một khu rừng gai góc trãi dài theo thung lũng để đến khu rừng rậm rạp bên kia đảo. Mặc cho gai cào, họ bám sát nhau, vì chỉ lơ đểnh một tí là lạc ngay, nếu không có ánh đèn pin đứng cách nhau một bước chân cũng chẳng thấy gì...Đến bìa khu rừng, các Đội dồn cục lại, chưa ai dám đi vào nơi tối om đó, có cái gì ơn ớn, lạnh lẽo, âm u quá ! Nhưng không thể trù trừ được phải tìm ngay con tin, mỗi Đội tỏa ra các hướng, đi sâu vào khu rừng...Thi thoảng lại nghe nơi này nơi kia có những tiếng kêu thét vì hoảng sợ do bọn lạ mặt (do các Tráng niên đóng vai) tấn công, hù dọa và họ sẽ mất mạng khi bị đối phương tóm được giật mất giải băng màu buộc trên cánh tay... Sau 90 phút chiến đấu, tiếng la hét vang lên trong đêm tối, gây một cảm giác đầy phấn khích...Tôi đứng lược trận, trong bụng cứ lo lo, chẳng biết có rủi ro gì xảy ra không nữa, lỡ có đứa nào sợ quá...đứng hình, thì chết toi cả đám chứ chả chơi ! Cứ giằng co mãi thời gian đã hết, tôi buộc phải thổi tù và thu quân. Như vậy, các Đội chưa hoàn thành nhiệm vụ, nhưng rất vui vì rút ra nhiều bài học thú vị, cả ưu điểm lẫn nhược điểm của cuộc chơi...
Trò chơi đêm, nếu được tổ chức tốt, có tính giáo dục (không hù ma nhát quỷ)...sẽ mang lại cho người chơi sự thích thú, khám phá bản thân, chế ngự sự sợ hãi, phát huy các giác quan (thính giác, khứu giác, xúc giác...trong khi thị giác bị hạn chế), sự phối hợp đồng đội, kỹ năng trinh sát, tác chiến trong đêm tối của chiến binh...Quả là thú vị phải không các bạn ? Hẹn lần sau sẽ có những kịch bản hấp dẫn để các bạn tham gia, nhé !
- 20g00: Câu chuyện trong đêm cứ râm rang không dứt, vui có, thích thú có, giận hờn có, trách móc có...Nhưng BHL vẫn giữ thái độ im lặng, chẳng ai nói gì, mặc cho mọi người tha hồ bình loạn, tự rút ra bài học vẫn hay hơn là giải thích thế này thế nọ, không cần thiết... Về đến đất trại, thay vì tổ chức lửa trại như mọi khi, BHL cho chơi hình thức khác: Mỗi người đốt lên ngọn nến của mình, ngồi vòng quanh, xếp nến thành hình trái tim, ánh sáng lung linh, soi không tỏ mặt nhau, song rất đầm ấm khi những lời trần tình được chuyển từ người này sang người kia, những chia sẻ ấy chẳng ai tranh luận đúng-sai, cứ cảm nhận rồi sẽ hiểu nhau thôi...Huynh trưởng chỉ đứng vòng ngoài lắng nghe để thấu hiểu chứ không tham gia một ý kiến nào, vì đây là không gian riêng của họ... Rồi mọi người lặng lẽ giải tán, ai về lều nấy, nghỉ ngơi sau một ngày quá sức...
- 21g00 : Lễ Tĩnh Tâm...
Chủ Nhật, 01/05/2011 :
- 05g00 : Khi mọi người còn chưa thức giấc, có một người đàn ông lặng lẽ rời lều đi về phía mặt trời...Làm gì vậy nhỉ ? Đưa hai tay lên hướng về chân trời và...ah, chụp hình ! Đúng rồi, anh ta đang chụp hình mặt trời mọc trên hồ... Dáng người cao lớn đích thị là Tr. Tâm rồi, thế nào cũng có những bức ảnh đẹp đây! Thật là một cơ hội tốt cho những tay săn ảnh nghệ thuật...
- 06g00 : Khói bếp lan tỏa hòa cùng tiếng ve kêu râm ran...Những tiếng chào, mời ăn sáng của các Toán vang lên. Nhìn đâu cũng thấy mì gói bốc khói thơm lừng, mọi người tranh thủ ăn để chuẩn bị cho cuộc chơi mới...
- 07g00 : Toán trực thổi tù và tập trung trại sinh làm nghi thức chào cờ. Trong khi chờ đợi những anh chị lề mề, Xuân Quỳnh đã sung độ cho mọi người một pha vận động xương cốt thật vui, thật tếu: Đấm lưng, đá đít, chọt lét... Rồi lúc nghiêm túc cũng đến, đội hình chỉnh tề, đồng phục tươm tất, cờ nước được kéo lên, tiếng hát Quốc ca, Hội ca vang lên trầm hùng giữa thiên nhiên khiến bao con tim xao động, dâng lên trong lòng một xúc cảm dạt dào, thật tự nhiên (nếu chào cờ nơi trường học, công sở...khó có cảm giác này). Thế nên môi trường thiên nhiên: Sông dài, hồ rộng, núi cao, rừng thẳm, biển mênh mông...luôn hun đúc chí khí con người. Hướng Đạo đã không sai khi chọn thiên nhiên làm nơi rèn luyện thanh thiếu niên vậy !
Trong buổi sáng này, Trại trưởng đã nhận lời tuyên hứa của 2 HĐS:
1. Đỗ Lê Duy Anh, Thiếu sinh đầu tiên của Hải Đăng giờ mới tuyên hứa và lên Kha luôn vì đã đến tuổi (lớp 10).
2. Nguyễn Ngọc Ân, Tráng sinh, là Cha của 2 HĐS trong đoàn (1 Sói, 1 Thiếu)...
- 7g30 - 10g30 : Suốt 3 tiếng liên tục, không gián đoạn, các Đội lần lượt qua từng trạm (mỗi trạm cách nhau chừng 100m) để nghe bài khóa của các HLV.
Đầu tiên Tr. Tâm với khóa: "Ứng dụng Team building trong sinh hoạt Tráng sinh", thực hành ngay tại chỗ, các bạn trẻ hiểu ngay thế nào là làm việc Đội-Nhóm;
Cùng lúc Đội khác gặp Tr. Sung với khóa : " Tìm phương hướng nơi hoang dã" (có địa bàn hoặc không) tưởng dễ nào dè nhiều bạn vẫn còn ngơ ngác lắm ;
Đội khác gặp Tr. Hải với khóa : " Dựng lều với một tấm vải bạt" (nhiều kiểu khác nhau) làm ngạc nhiên bao người, không ngờ chỉ 1 tấm vải bạt mà cũng lắm kiểu lều;
Và cuối cùng Tr. Thụy với khóa: " Cấp cứu trong hỏa hoạn, thủy nạn", ai cũng ái ngại khi phải...hô hấp nhân tạo, báo hại mấy tên người mẫu mệt ứ hự...và cuối cùng kết thúc bằng những bài tập trên mặt hồ...ai cũng khoái vì được vẫy vùng trong làn nước mát lạnh của hồ "Trị An âm vang mùa xuân"... he he...
- 12g00 : Cuộc vui cũng đến hồi kết thúc, đã đến lúc chia tay, một ngày rưỡi trôi qua thật mau, dường như chưa ...đã, nên ai cũng bịn rịn chưa muốn rời đảo. Nhưng đã đến lúc rồi. Tập họp...hạ cờ bế mạc ! Toàn trại xếp hàng ngang, tiến...nhặt rác ! Chỉ cần 2 lượt đi qua, đi về, khu trại sạch nhẵn không còn tí rác nào. Trại trưởng hài lòng, hạ lệnh: Ba lô lên vai, xuống thuyền, bước !
Mọi người rời đảo, lưu luyến không biết khi nào quay lại...Nhưng chẳng thấy ai buồn cả vì vẫn còn vui chưa hết mà ! Sau nữa giờ trên mặt hồ, thuyền cập bến, đúng lúc bầu trời đen kịt chuyển mưa. May sao vừa vào đến nhà hàng Đồng Trường, mưa rơi xối xả, ông trời lúc nào cũng mĩm cười với chúng tôi !
Lúc này ai cũng đói, cơn đói cồn cào, vì lúc sáng mỗi người chỉ mới lận lưng bát mì gói ăn vội để còn chơi, bây giờ xây xẩm mặt mày... Vậy mà, chờ ! Đúng vậy, chờ ! Chưa bao giờ người ta chờ ăn lâu đến thế, thôi đành uống nước chờ cơm ! Nhà hàng ở đây ế khách là như vậy đấy, nếu là cơ chế kinh doanh, quản lý tư nhân có lẽ sẽ khác rất nhiều, nhất là bên Đảo Ó- một đảo vàng- nhưng họ chỉ lượm được...bạc cắc. Tiếc !
- 15g30 : Cơn mưa nhỏ dần, mọi người chia tay với Toán Ra Khơi đi trước về Biên Hòa. Tráng Hải Đăng, chuyến về cũng tổ chức đội hình di chuyển nghiêm túc để tránh rủi ro hay thất lạc hoặc hỗ trợ nhau kịp thời : Tr. Thụy đi đầu, Tr. Sung khóa đuôi, đội hình hàng dọc, hơn một chục xe máy, bật đèn chạy trong mưa bay lất phất, thật lãng mạng hết sức. Lộ trình : Từ Trị An chạy dọc theo sông Đồng Nai, ngoằn ngoèo đèo dốc về hướng Bửu Long-Biên Hòa, dài hơn lộ trình cũ hơn 5 km, nhưng an toàn, ít xe, cảnh lạ, các bạn biết thêm một cung đường cũng hay... Vượt cầu Hóa An trời đã tối, theo Quốc lộ 1 K về đến Linh Xuân, mọi người tan hàng, người vào Thủ Đức, người về Gò Vấp, An Sương...
- 18g30 : Lần lượt ai cũng đến nhà an toàn. Kết thúc một chuyến hành trình tốt đẹp. Tuyệt !
8g45,30/4: trên bờ hồ Trị An, đảo Ó mờ mờ xa...
11g30,tàu rời bến. Họ vui vì chưa biết điều gì sẽ xảy ra...
12g00, họ vật lộn với chính mình để sinh tồn, tìm sự sống...
Từng Đội ra sức kết nhau lại để cùng vào bờ... rất ấn tượng !
Lời trần tình trong đêm...
Duy Anh, lứa Thiếu sinh đầu tiên giờ mới tuyên hứa, kỷ lục...
Và em trở thành Kha sinh ngay sau đó...
Ngọc Ân, giờ chính thức trở thành Tráng sinh
Khóa: Team building của Tr. Tâm...
Bài tập: "Chung một ngọn cờ"...bằng chân
Khóa: Cấp cứu...của Tr. Thụy
Công Khéo Léo
Hồ Đăng Trần Sung RS